Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Tặng Tuấn Mai



Tuấn, Mai thân mến!

Nhìn bước chân của Mai trong ngày mở băng mắt cho bà con. Ngọ thật sự không nói nên lời...
chỉ biết viết bài thơ này tặng Mai. cầu chúc các bạn luôn vui, khỏe và tràn đầy hạnh phúc.

Em không nhìn thấy hoàng hôn miền Tây
Không thấy trái xoài vàng ươm nấp mình sau kẻ lá
Bước chân em đi những vùng đất lạ
Vẫn cần một bàn tay, dẫn lối cho em.

Em không nhìn thấy những gương mặt sáng nay
Không nhìn thấy giọt lệ rơi nhanh trên khóe mắt
Ước vọng tháng năm giờ đã thành hiện thực
Họ thấy rồi, ánh sáng của bình minh

Em không kịp nghe những lời cảm ơn
Nhưng em hiểu niềm vui sáng mắt...
Ước mơ của em chưa bao giờ đạt được
Em đã giúp bao người đạt mơ ước em ơi!...

Giọt nước mắt không rơi trên những khuôn mặt nhăn nheo
Nhưng họ luôn thầm nhớ về em đó:
Một cô gái - đôi mắt kia không tỏ
Luôn sáng bừng lên một tấm lòng son....



 Hoàng hôn trên bến Ninh Kiều, Cần Thơ (Tuấn)








*  *  *
*

Không có nhận xét nào: