Thứ Hai, 22 tháng 6, 2009

Cơm sạn

***



Tuần qua mình được hân hạnh đón tiếp một người bạn học củ tới thăm. Ngồi ăn uống ôn lại chuyện ngày xưa mới nhớ thêm một chi tiết về chuyện cơm căn tin.



Hồi ấy mình là dân cơm căn tin kỳ cựu, nên cơm canh lúc ấy cở gì mình cũng xơi tuốt hết, không than phiền nề hà gì cả. Cho tới khi mình nổi lòng hiếu khách nài nỉ mời các "cậu ấm cô chiêu" làm khách cùng dùng bửa cơm căn tin, thì mới biết là cơm căn tin có vấn đề! Lúc ấy cơm bo bo căn tin không được trắng trẻo mềm mại sạch sẻ như cơm nhà, mà nhiều khi hạt bo bo còn sượng, còn sống cứng, hay cơm lẩn nhiều đá, sạn, thóc….đủ thứ vật lạ. Cao thủ như mình thì những thứ này chỉ là tép riu, không phiền hà gì cả. Mình có phản xạ tự nhiên lừa nhưng thứ này trong miệng rất ghề nghiệp, chỉ nhai cơm, sạn thóc thì lùa ra, nhả lại. Nhưng khách mời thì không quen, cắn vào sạn thóc nghe côm cốp. Ngồi gần nghe cũng rợn rợn xương sống. Chắc răng không mẻ thì hàm cũng ê.



Không sao cả, dân ăn cơm căn tin điêu luyện phải có chiêu để trị đám sỏi đá này chứ. Mình nói khách lấy cơm bo bo bỏ từ từ vào tô canh đại dương, lấy muổng khóay đều cho tới khi sỏi đá, bo bo sượng, hay thóc chìm xuống đáy. Xong chỉ vớt cơm ở phía trên ăn thôi, chừa phần cặn lại. Thế là xong, dầu cơm sạn hay sỏi đá, cơm không như ý, nhưng khách vẫn no dạ dày.



Ăn uống thứ gì cũng phải có nghệ thuật, phải không các bạn? :))~~~



~h



*****

Không có nhận xét nào: