Mình học hành không nhiều như các bạn nhưng cũng có vài chuyện học kể cho vui. Nă

Trời nắng cha



Mình lạc đề rồi. Kể chuyện thời bao cấp ấy chắc kể hòai không hết. Trở lại chuyện học hành thời bao cấp nhen. Làm thí nghiệm ở khoa dược thật ra không có gì hấp dẫn cả. Cũng chỉ pi pét, ống nghiệm, hóa chất. Một giọt này hai giọt nọ, trộn tới trộn lui, coi màu thay đổi...không có gì thú vị, chỉ có một sự cố mà mình vẫn còn nhớ. Hôm ấy lớp mình phải đi bộ qua khoa vật lý (hay viện vật lý gì đó) cách trường dược không xa. Trong phòng thí nghiệm tụi mình làm thí nghiệm gì mà phải xài lăng kính nhỏ xíu. Loay hoay thế nào mình làm nứt cái lăng kính. Thú thật có nứt hay không thì mình cũng không biết, nứt hồi nào mình cũng mù tịt. Mình không hay gì cả cho tới khi ông giảng viên tới giảng cho mình và nhìn thấy. Mình chẳng nhớ ông thầy la mắng ra sao, mình pha chế kể lại như thế này cho vui
"Tại sao lại làm bể lăng kính rồi?" ông ta hỏi

"Dạ, em không biết ạ"
"Không biết! chú có biết cả miền nam không còn chổ nào có lọai này không?"
"Dạ, em không biết"
"Chú có biết cái này bao nhiêu tiền không? "
"Dạ, em không ..."
"Tôi sẻ trừ tiền lương chú cho tới khi nào đủ thì thôi"
"Dạ, em..."
Thì ra là thế, mình đả làm hỏng vật quý của trường mất rồi. Thú thật mình cũng chẳng biết nó là cái gì mà hiếm quý đến nổi ông ta phải nổi giận đến thế. Mình đạp xe về mà trong lòng ngổn ngang, vừa lo sợ, vừa tin chắc mình không thể nào đền được cái lọai kính vô giá này. Làm sao mà đền nổi chứ. Có trừ hết lương cả năm trời cũng chẳng si nhê gì, lương có bao nhiêu đâu! Có nhịn ăn nhịn xài thì cũng chỉ vừa đủ để mua vài gói Samit là cùng! Chắc ông ấy chỉ dọa thôi. Mình tự trấn an như vậy.
Những ngày sau đó mình thật sự lo lắng. Cứ hồi hộp đợi xem ông thầy sẻ xử mình như thế nào. Chờ hòai cũng chẳng thấy chuyện gì xảy ra. Chẳng ai kêu gọi hay nhắc tới chuyện này cả. Tới bây giờ mình không biết có mình có làm hư cái lăng kính đó không? Cho dù có, có lẻ ông thầy biết chẳng thể đền thằng sinh viên nghèo kiết như mình nên thôi, cho qua phà luôn. Chắc là như vậy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét