Để nối tiếp những bài viết tháng 9 lãng
mạn của một Lâm Anh Minh lãng tử, mình xin tiếp tục mùa mưa rơi tháng 9. Muốn viết lè lẹ kẻo ngày tháng trôi
qua tháng mười thì hỏng, không biết có còn ý hay còn mưa không nửa, nên mình rặn được khúc nào thì đọc khúc đó
nhen…
* * *
*
Mưa
trăn trở
Tả tơi trời tháng Chín
Dồn dập rơi
nặng trĩu ngập Sài gòn
Giăng mịt mù
khơi gió nổi từng cơn
Chao cảm xúc
vàng cô liêu rét mướt
Tả tơi trời tháng Chín
Dồn dập rơi
nặng trĩu ngập Sài gòn
Giăng mịt mù
khơi gió nổi từng cơn
Chao cảm xúc
vàng cô liêu rét mướt
Trời Sài Gòn tháng 9 mấy hôm nay dìu dịu, không
nóng quá như trong tưởng tương của người tha phương vừa trở về. Hình như ngày
nào cũng vậy, một ngày bắt đầu bằng cái ướt át của cơn mưa rào để lại trong đêm.
Rồi nắng trưa lừ lừ nổi dậy, gắt gao như
bà mẹ chồng vừa nhìn thấy con dâu say xỉn. Cơn nóng như đang nung nấu, tưởng
một ngày sẽ nóng như thiêu như đốt, nhưng rồi những cơn mây vần vũ kéo tới vội vàng mỗi buổi chiều. Mưa ào ào tất
tả mịt lối về, rồi lại vội vả ra đi, để lại cái mát dễ chịu vô cùng.
Ngày các bạn lớp Y79Đ đã hẹn hò 2 năm trước đã
tới, tháng 9 này cùng nhau hội ngộ và đi
khám từ thiện tại phòng khám Từ Tâm quê Nga. Các bạn lại hẹn hò tại cổng trường
mà mọi người đã bước vào 33 năm trước. Lại cùng nhau chụp lại tấm hình trước
thềm đại học. Lần nay vắng hơn lần trước, có lẽ vì những sự cố trong cuộc sống đã
không cho phép các bạn cùng đi. Nhưng không sao, mọi người vui vẻ lên đường về
quê.
Quê Nga vẫn dễ thương như ngày nào. Những cánh
đồng chưa gặt còn trĩu nặng nhánh lúa, những con sông êm đềm vẫn từ từ trôi. Những
cây cầu nhỏ cong vòng vẫn âm thầm chịu đựng từng ngày. Làng quê vắng bóng con trâu cái cày, nhưng bù
lại đó là cảnh nhộn nhịp xe cộ, những ngôi nhà khang trang hơn, sáng sủa hơn.
Con đò qua sông Măng Thích làm việc cực nhọc hơn vì nước lớn, chảy xiết hơn lần
trước, vất vả nhưng rồi cũng đưa mọi người tới bến nhà Nga an toàn.
Bước vào nhà đã thấy bà con lối xóm tụ tập đông
đảo chuẩn bị cho buổi tiệc liên hoan. Chổ này tất bật đỗ bánh xèo bánh khọt,
chổ kia mổ ốc làm rau…Thoáng chốc bàn tiệc được bày biện linh đình, bạn bè túm
tụm quay quần, cười nói rôm rả. Nhiều bạn vắng mặt quá, nhưng có lẽ chỉ là hôm
nay, chắc sẽ trở lại lần tới. Duy chỉ một người sẽ mãi mãi vắng bóng, và Hồng Nga đã không quên làm một
băng rôn tưởng nhớ người bạn Huỳnh Đức Hoàng náo nhiệt này. Một người bạn luôn
có mặt nhiệt tình, làm buổi gặp mặt nào cũng nhộn nhịp sống động,
nhưng hôm nay Hoàng đã vĩnh biệt mọi người, lặng lẽ âm thầm nhìn bạn bè đang
tưởng nhớ đến mình, chắc Hoàng đang xúc động lắm
Xin
chào mọi người ở lại
tôi
ra đi
vĩnh viễn cuộc đời
Xin
chào tạm biệt mọi người
tôi ra đi
lìa
xa trần thế
Xin
chào mọi người ở lại
bao
nhiêu năm chung bước đường trần
(Thơ
nhạc Trùng Dương)
(còn tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét