Lâm anh Minh
Công Bằng và Nỗi ám ảnh
(kỉ niệm một chuyến đi từ thiện)
Mình có quen anh bạn cùng ngành , rất thik làm từ thiện Trong cuộc sống anh í rất trong sáng và mẩu mực ,anh bạn thường quan niệm rằng :Dối trá ,tham lam trong xã hội hiện nay là quốc nạn ...nó đầy tràn , nó đậm đặc mọi nơi , mọi ngỏ ngách , nó chạy xộc vô công sở ,trường học...vô nhà ....vô...tận bàn ăn ..giường ngủ của mọi gia đình vv..vvv Nên ta phải làm một cái gì đó ......như là phải đốt lên ngọn lửa dù là que diêm để báo động còn hơn mãi mãi để ....tối tăm
Anh ta như người gieo hạt mầm trong nước mắt hầu mong gặt được nhiều cái hay cái đẹp cho xã hội VN. Trong một chuyến đi làm từ thiện vùng tây bắc Vn .Khi đoàn đã khám hết bệnh và phát chẩn xong thì còn hai bao bố kẹo ,mỗi bao bố chứa gần 50 bao kẹo nhỏ .Nên đoàn ghé vào một trường học để xinban giám hiệu cho giờ ra chơi đoàn được phát kẹo cho mấy em học sinh ..Mọi việc đều trôi chảy Cả đoàn nhìn thấy các bé ríu rít cười nói ,trên tay đều có bịch kẹo ai cũng thấy vui vui .
Sau khi đoàn từ thiện phát gần xong thì có một bé chạy đến :
-Thưa chú con chưa có kẹo
Bé vừa nói vừa giấu giấu cái gì trước bụng kèm gương mặt ngại ngùng ..Dấu hiệu lạ đó không qua mắt được anh bạn tôi ...anh bạn thấy có gì không thật trên khuôn mặt cháu bé nên hỏi :
-Con đã có kẹo chưa?
-Dạ chưa
Một tay khoanh lại để che bụng một tay kéo áo xuống , bé biểu lộ như giấu diếm một điều gì đó không bình thườngtrên một khuôn mặt rất ngây ngô ,rất xinh xắn vẩn còn dính những vết mực xanh trên cằm ...trên má )
Anh bạn hỏi tiếp :
- Con nói thiệt không?
-Thiệt mờ
-Nếu con giấu quà rồi xin thêm thì chú lấy hết lại nha
-Dạ
Mình muốn ngăn anh bạn lại . Nhưng biết anh bạn này coi trọng sự giáo dục và lẽ công bằng và coi điều này là mục đích để gieo những hạt mầm tươi đẹp trên cánh đồng của đất nước.
Anh ta dứt khoát nhưng cũng rất nhẹ nhàng nói
:-Dzậy con kéo áo lên cho chú coi nha.
Bé ngại ngùng vừa muốn kéo lên vừa muốn ...dzọt cho lẹ
Anh bạn thấy cũng tội tội và dành cho bé một đường thoát nên nói
:- Thôi chú không ép nhưng sau nầy con đừng làm dzậy nha nói dối xấu lắm đó .
Bé có vẻ khó chịu .... và kéo áo lên ...Thì trời .ạ..Bạn mình và mình cãm thấy trời đổ sụp dưới chân ...........Bé mang một tumor ở vùng bụng có lẽ là "hepatocarcinoma " ,Anh bạn mình gần như muốn quị xuống đất..... và ....xấu hổ
Mình còn chút can đảm cố ngồi xuống hỏi chuyện với bé
:-Nè con ,con đã đi khám bệnh ở đâu chưa?
:-Dạ rồi nhưng ba con nói chịu thôi ,đi bv ba của con không ....có tiền trả
Nổi hối hận tràn ngập trong anh bạn .Nên bạn í thu hết sức tàn ,lực cạn tay cầm khoãng bốn bịch kẹo đưa cho cháu bé .
Bé nhận một bịch trã lại cho anh bạn ba bịch và nói :
-Dạ thôi... con chỉ lấy một bịch cho giống các bạn
...???
.....................
1 tuần sau bạn tôi có quay lại nhà bé để bảo trợ cho bé điều trị tại SàiGon nhưng bé đã ......mất
Lâm anh Minh ngày 21/11/2012